top of page
Tìm kiếm
  • Ảnh của tác giảCISS JOURNEY

CISS journey and me I Tôi trưởng thành tại CIS

Thuy Le, Grade 9 Student CIS

What is maturity? And why do we need to be mature? Does being mature depend on how old a person is? I am still very young and naive, I am just 15. There are people who have become adults, but they are not mature in their thinking. So, what is maturity?

Mulling over this question, I realized, the concept of 'maturity' can be the same as 'success'. Both have no certain definition. We often frame 'success' with wealth and ‘maturity’ as proportional to age. But actually, there are barely any dictionaries that share this view. The concept of ‘maturity’ is different for each person.

For me, maturity is when I dare to stand out, take responsibility for my mistakes and absolutely not repeat them.

Years ago, when I was in Grade 4, my homeroom teacher created a Google Doc for the whole class to do our homework. At that time, I was a low-tech person, struggling to finish my new session. Who knows, what I had pressed that made all the work of the other students disappear, except my part! If I had known the Control + Z at the time, my classmates would not have been falsely accused of not doing their homework. But I didn't know anything about it at the time. I couldn't fix it, so I immediately logged out and escaped from docs in a sinful manner. I thought that I was the only one online, so no one would know. However, life is not a dream, the teacher quickly found the culprit by accessing the Google docs history. The next day, she asked me gently, if I had any problems when I did my homework. I furiously shook my head, "No, of course not." Fortunately, she held back, did not investigate or present evidence of “arrest”.

Escaping, I nonetheless still felt extremely guilty and regretful. I searched and asked how to recover deleted text in Google docs, so after that, I didn't make that mistake again. Although not brave enough to stand guilty but at least back then, I also learned to improve myself.

Until now, there are very few times when I make serious mistakes that affect others. I have to thank CIS for this. Over the years, since the memorable event in Grade 4, I, of course, have made a lot of mistakes, but thanks to the teachers, who gently pointed out the unpredictable consequences that my mistake could bring instead of grinding up that mistake. Their words of advice were gentle enough to make me feel guilty in my conscience so that I would not make that mistake again.

I’ve learned that if you want to grow up, you have to be responsible for your actions, no matter how embarrassing they are. When we are brave enough to admit our mistakes, realize the fault and also the consequences, we will not dare to repeat the mistake again. The fewer mistakes we have, the more perfect and mature we are.

 

Lê Bích Thủy (lớp 9 CIS)


Trưởng thành là gì ấy nhỉ? Mà sao ai ai cũng phải trưởng thành? Trưởng thành có phải là giai đoạn mà chỉ cần số tuổi càng cao thì càng trưởng thành không? Nếu thế thì tôi vẫn còn non và ngây thơ lắm, năm nay mới bước qua tuổi 15. Vậy, thế nào mới là trưởng thành? Bởi có những người dù đã thành người lớn nhưng cách suy nghĩ vẫn chưa đủ chín chắn. Thế thì những người đó chắc chắn là không trưởng thành rồi.

Nghĩ đi nghĩ lại một hồi, tôi nhận ra, có lẽ khái niệm ‘trưởng thành’ cũng giống như ‘thành công’ vậy. Cả hai khái niệm đều chẳng có định nghĩa cố định. Chỉ là người ta thường đóng khung ‘thành công’ với việc có rất nhiều tiền và ‘trưởng thành’ tỉ lệ thuận với tuổi tác. Thế nhưng thật ra, chẳng có cuốn từ điển nào ghi như vậy cả. Khái niệm ‘trưởng thành’ với mỗi người, mỗi khác.

Với tôi, trưởng thành là khi tôi dám đứng ra, chịu trách nhiệm cho những sai phạm của mình và tuyệt đối sẽ không tái phạm. Tôi nhớ có lần hồi tôi còn học lớp bốn, cô giáo chủ nhiệm đã tạo một Google Docs để cả lớp về nhà làm bài tập. Khi ấy, tôi là một đứa mù công nghệ, loay hoay một buổi mới xong phần của mình. Ai dè đâu, tôi bấm thế nào mà trừ phần tôi ra, phần bài tập của những bạn khác biến mất tiêu! Nếu lúc đó tôi biết bấm Control + Z thì các bạn đã không phải chịu oan một lần không làm bài rồi. Nhưng tôi khi đó có biết gì đâu, click chuột mãi mà cũng chẳng sửa được, thế nên tôi lập tức thoát ra và chuồn khỏi Docs một cách đầy tội lỗi, lúc đó tôi nghĩ chỉ có mình tôi online nên chắc chẳng ai biết đâu. Tuy nhiên, đời không như là mơ, cô giáo đã nhanh chóng tìm ra thủ phạm và thời gian gây án nhờ chức năng truy cập lịch sử của Google. Ngày hôm sau, cô nhẹ nhàng hỏi tôi, liệu tôi có gặp trục trặc gì khi làm bài không mà tự dưng tất cả những bài khác mất tiêu khi tôi online. Tôi đương nhiên là lắc đầu lia lịa, miệng thì lặp đi lập lại, “No, of course not.” (Dịch: Đương nhiên là không ạ.) Cũng may là cô nương tay, không truy cứu hay đưa ra chứng cứ bắt tội tôi.


Thoát tội thì không bị khiển trách nhưng tôi cảm thấy cực kì tội lỗi và hối hận. Tôi liền đi tìm tòi và hỏi cách khôi phục văn bản đã xóa trong Google Docs thế nên sau lần đó, tôi không lặp lại sai lầm như thế nữa. Dù không đủ can đảm đứng ra nhận tội nhưng ít nhất hồi đó, tôi cũng biết rút kinh nghiệm để hoàn thiện bản thân. Cho đến thời điểm hiện tại, số lần tôi mắc những lỗi sai nghiêm trọng ảnh hưởng đến những người bên cạnh vô cùng ít ỏi. Tôi phải cảm ơn CIS vì điều này. Những năm qua, kể từ sự kiện kinh thiên động địa hồi năm lớp bốn, tôi đương nhiên cũng gây ra nhiều lỗi lầm lớn, nhưng nhờ các thầy cô nhẹ nhàng chỉ ra những hậu quả khôn lường thay vì đay nghiến lỗi sai ấy, tôi đã không tái phạm. Lời răn dạy của thầy cô tuy nhẹ nhàng nhưng cũng đủ khiến tôi cảm thấy cắn rứt lương tâm để sau đó không còn tái phạm nữa.

Tôi học được rằng, nếu muốn trưởng thành thì phải biết chịu trách nhiệm cho bất cứ hành động nào của mình, dù điều đó có xấu hổ đến mức nào. Bởi khi dám nhận lỗi sai về mình thì tất nhiên lúc ấy, ta biết ta sai ở đâu và hậu quả theo đó nghiêm trọng đến mức nào. Biết được ta sai ở đâu thì sau này sẽ không dám tái phạm nữa để số lần mắc lỗi của ta ngày càng ít, để ta ngày một hoàn thiện hơn, ngày một trưởng thành hơn.

22 lượt xem0 bình luận
bottom of page