top of page
Tìm kiếm
  • Ảnh của tác giảCISS JOURNEY

Trading home for a house then making it home | Biến nơi du học trở thành ngôi nhà thứ hai

Đã cập nhật: 20 thg 9, 2019

David Le, CIS Alumni class of 2018 | Lê Đăng Anh, Cựu học sinh CIS khóa 2018

Hi, my name is David and I graduated from CIS in 2018 as part of the second generation of IB students. Currently I am majoring in Human Relations at Concordia University and with fingers crossed, soon adding a major in Physiotherapy. Now that it has been more than one year I think it's time to write some thoughts about life in Canada, some of its challenges, new experiences and a few tips for you.


Trading a home for a house

The challenge with transitioning for me was that I was trading a home for a house, a home where you are emotionally invested.


I was filled with excitement with a hint of anxiety as I went through the highs and lows of this analogy's roller coaster. I remember my first lecture as I sat in the front row and made a few friends who along the way I have come to cherish. It wasn't all sunshine and ice cream of course, life in Canada does present its challenges, especially in Quebec where you have to pronounce every street name like you have something stuck in your throat. But hey, “C'est le français”. Language jokes aside, there were challenges other than the French kind; there were times where I couldn't build up the confidence to talk to people and make friends. But then I asked myself, "What's the worst that can happen?" and "rejection" was the usual answer. Once I left CIS, I realized that there are a lot of opportunities to start making friends; many chances to make things right again. In some oddly fitting way, it is like jumping into ice cold water in the Canadian winter wearing nothing but a swimsuit. Sometimes you just have to take your chances, say "forget it" and jump in.


Tips to overcome homesick

Feeling homesick? The first tip I can give is that if you are missing home then try volunteering for a community that represents your home country. I am doing so by being a volunteer photo-videographer for the Lạc Hồng Group, an apolitical group focusing on sports and cultural events related to Vietnam. I have been with the group ever since I got to Montreal and I can certainly say that it is a bit of "home away from home".


The second tip I can give is that now you are somewhat of an independent adult, you have responsibilities to keep up with. I am not talking about school or work, you are now also responsible for your own health and wellbeing too. So make sure you take a break when you can, eat your vegetables and get enough sleep. It is possible, I promise, especially with the sleep part.


The third tip is that you should find time to just sit down, catch a breath and collect your thoughts. It's an important skill that I am still getting the hang of, especially when I feel like the sky is falling down on me. This skill is something the past David could have really used when he first landed in Montreal, pupil's shrinking and goosebumps rising are all the signs en français. When I collect my thoughts, I often ask myself, "Okay, what problems can be dealt with at the moment?" and "What are the steps I am taking to solve those problems?". Through that, I begin to grasp the fact that (1) I am working to solve the problem and (2) Thinking that my world will crumble to pieces is not solving the problem, the best it can do is motivate myself to do something but that's all it can do.


In closing, I hope this entry sheds some light into what life could be for you if you are thinking of studying abroad. I am sure more folks who are no doubt getting comfortable in their new houses will be sharing their thoughts shortly. Take care!

 

Xin chào, tôi là David - cựu học sinh CIS khóa 2018 và là thế hệ học sinh IB thứ 2. Hiện tại, tôi đang theo học chuyên ngành Quan hệ con người tại Đại học Concordia và sẽ sớm bổ sung thêm chuyên ngành Vật lý trị liệu (Hứa đấy!). Đã hơn một năm ở Canada, tôi nghĩ đây là lúc thích hợp để chia sẻ quan điểm về cuộc sống ở Canada, những thử thách, trải nghiệm mới, và vài lời khuyên cho các bạn.


Biến nơi ở thành “nhà”

Thử thách lớn nhất của tôi chính là làm sao biến nơi đang ở trở thành ngôi nhà thực sự - nơi bạn gắn bó bằng cả con tim và trí óc.

Tôi nhớ như in buổi học đầu tiên: ngồi ở hàng ghế đầu và cố gắng kết bạn - những người mà tôi vẫn rất trân trọng. Mọi thứ không phải lúc nào cũng tươi sáng và ngọt ngào như que kem phô mai. Cuộc sống của tôi ở Canada vẫn có những thử thách, nhất là ở Quebec, nơi mà việc phát âm tên những con đường cũng thật khó khăn. Nhưng ở đây còn có các thử thách lớn hơn nhiều - như môn Tiếng Pháp vậy; đã có lúc tôi không đủ tự tin để nói chuyện và kết bạn. Và rồi tôi tự hỏi bản thân: “Điều tồi tệ nhất có thể gặp phải là gì?” và “Từ chối” thường là câu trả lời. Khi rời CIS, tôi nhận ra rằng ngoài kia có rất nhiều cơ hội để mình kết bạn, rất nhiều cơ hội để làm những việc đúng đắn. Cảm giác giống như bạn nhảy xuống hồ nước trong mùa đông của Canada vậy. Đôi khi, chỉ cần nhận lấy cơ hội, quên hết những băn khoăn và... nhảy xuống.


Làm sao để vượt qua nỗi nhớ nhà?

Lời khuyên đầu tiên của tôi là: Hãy thử tham gia vào một nhóm tình nguyện đại diện cho đất nước mình. Đây là cách mà tôi đang làm khi quay phim tình nguyện cho nhóm Lạc Hồng - một tổ chức phi chính trị chuyên tập trung vào các sự kiện văn hóa thể thao liên quan đến Việt Nam. Tham gia nhóm từ khi chuyển đến Montreal và tôi cảm giác đây giống như một gia đình thứ hai.

Lời khuyên thứ hai: Bạn đã trưởng thành, độc lập và có trách nhiệm thích nghi với cuộc sống mới, không chỉ trường học hay công việc, mà cả với sức khỏe và sự cân bằng của bản thân. Hãy đảm bảo rằng bạn đã nghỉ ngơi, ăn đủ chất và ngủ đủ giấc. Không khó để làm đâu, chắc chắn, đặc biệt là chuyện ngủ đủ giấc.

Lời khuyên thứ ba là hãy dành thời gian ngồi xuống, hít thở và lắng nghe bản thân. Đây là kỹ năng tôi vẫn làm mỗi khi cảm thấy bầu trời như sụp đổ. Kỹ năng này thực sự hữu ích khi tôi vừa đặt chân tới Montreal cùng tất cả nỗi sợ hãi với các biển báo bằng Tiếng Pháp. Những lúc đó, tôi thường tự hỏi chính mình: “Được rồi, những vấn đề nào có thể giải quyết ngay lúc này?” và “Bước đầu để giải quyết là gì?”. Chỉ nghĩ như thế thôi và tôi bắt đầu hiểu ra: (1) Tôi phải giải quyết được vấn đề này và (2) Ý nghĩ thế giới sẽ sụp đổ hoàn toàn chẳng giúp được gì cả, điều tốt nhất tôi có thể làm là tự động viên bản thân mình.


Hy vọng chút ít kinh nghiệm này sẽ giúp các bạn có cái nhìn rõ ràng hơn về cuộc sống của một du học sinh. Chúc các bạn sẽ sớm quen thuộc với ngôi nhà thứ hai của mình!

17 lượt xem0 bình luận

Bài đăng gần đây

Xem tất cả
bottom of page